Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2015

Có một thời tôi tập cho mình viết thứ gọi là “ngôn từ đẹp”. Đó là khi dùng tất cả những từ gắn kết nhất để miêu tả một sự vật, khiến cho nó có thể gây cảm giác đến người đọc. Và chỉ cần thế thôi, tôi sẽ chẳng buồn nữa, và dù bao lâu tôi đánh mất chính mình, tôi cũng chẳng mất cảm xúc của những ngôn từ tôi đặt vào đấy.
Xem thêm:
học tiếng nhật qua bài hát 


Họ chia tay từ năm lớp Sáu, Akari phải chuyển trường, và Takaki như thiếu vắng mất một điều gì đấy, một người bạn, hay người cậu thầm thích. Cả hai vẫn trao đổi thư từ, và kể nhau nghe về hoa anh đào hay đại loại gì đấy trong cuộc sống của họ. Mùa hè sang, mùa thu chuyển lá rồi lại sang đông, Takaki lên lớp Bảy, cậu cao thêm, có da có thịt, và không hay bị cảm như hồi nhỏ nữa. Trong bức thư trao đổi giữa học kì, cả hai hẹn gặp nhau ở sân ga Iwafune.

Tôi nhớ rõ đoạn này khi nhớ lại phân cảnh trong Anime, cảnh một cô gái ngồi bên lò sưởi ở phòng đợi của nhà ga. Và chuyến đi đến ga Iwafune thực sự rất gian nan trong một đêm bão tuyết, tàu phải hoãn chuyến, thời gian tàu khởi hành dời lại không như dự kiến. Điều này làm Takaki lòng nóng như lửa đốt. Nhưng cậu vẫn tin chắc, Akari vẫn chờ cậu.

Và thật thế…

“Cậu bé học lớp Bảy khắc ghi trong lòng mình hai chữ “mãi yêu” nhưng hai chữ ấy rồi cũng phai nhạt theo thời gian. Mối tình đầu trở thành hình mẫu lí tưởng cho những mối quan hệ, những cuộc tình tiếp theo, như một lời nguyền mãi không được hóa giải.”
Yoshida Daisuke
[​IMG]
Takaki và Kanae
Giống như khi tôi xem Anime, tôi xem đoạn đầu giữa Takaki và Akari rất chăm chú, đoạn thứ hai kể về những ngày tháng cấp III của Takaki khi cậu cùng gia đình chuyển đến sống ở Tanegashima, một hòn đảo nhỏ ở cực nam nước Nhật. Tôi thích đoạn đầu, nhưng tôi lại nhớ rõ những cảnh nền ngoài trời ở đoạn giữa. Câu chuyện tiếp theo kể về mối tình đơn phương Takaki của Sumida Kanae, và lần này ngôi kể cũng thuộc về cô ấy.

Tôi coi lướt Anime đoạn cuối, khi Takaki đã trưởng thành, và lần này cậu lại có một mối tình với một cô gái khác, tôi không nhớ tên, và tôi cũng coi lướt đoạn thứ ba, dường như tôi cũng chẳng chú tâm đoạn ấy lắm.

[​IMG]
Đây là một bộ phim Anime, một truyện Manga, và là tiểu thuyết Lightnovel tôi coi từ đầu đến cuối, thuộc luôn cả lời hát đoạn đầu tiếng Nhật. Tôi nhớ khi mình coi manga “Tình đầu dành hết cho em” cũng khá xúc động, nhưng là một loại xúc động khác, và tôi hét toáng lên khi tình cờ xem phim chuyển thể, tôi không thích nhân vật chính cho lắm nhưng kết thúc khiến tôi nhẹ bẫng. Tôi nuối tiếc.

Trong “Tình đầu dành hết cho em” không phải đẹp nhưng buồn như “5 Centimet trên giây”, đó là mãnh liệt nhưng nuối tiếc của một chàng trai bị bệnh tim bẩm sinh không thể dành hết cả đời cho người con gái mình yêu. Và dĩ nhiên trong bộ phim và cả trong manga cùng tên ấy, có cảnh trời hoàng hôn sắc đỏ, thổi tung những trang Di thư đẫm nước mắt, cũng có bạt ngàn cánh anh đào rơi, gió xoay vần, và cậu ấy rời xa thế giới.

“Tiểu thuyết “5 Centimet trên giây” do chính Shikai Mokoto chấp bút. (…) Về mặt cấu trúc, phiên bản tiểu thuyết không khác Anime là mấy, đều là ba câu chuyện với ba ngôi kể khác nhau, nhưng tác giả đã khéo léo tái hiện bằng ngôn ngữ văn chương.”

“Những ngón tay lật giở từng trang sách, lãng quên cả thời gian, không gian, (…), ngón tay bạn đã ngừng lại cả trăm lần trên mỗi trang sách. Chỉ vì một cử động rất khẽ, một câu thoại, hay một xúc cảm bất chợt có thể đánh thức những điều ngủ quên trong tiềm thức.”
Nói lại những điều còn ở phía trước, Yoshida Daisuke (Nhà văn, nhà phê bình văn học)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét